Ban ngày cô ấy đến chăm sóc tôi, ban đêm cô ấy lại quấn quýt với gã đàn ông khác Tình yêu của chúng tôi cũng kéo dài được hơn 2 năm. Tôi đã từng nghĩa rằng, đây sẽ là một tình yêu vĩnh cửu khi hai đứa đã cùng nhau vượt qua biết bao khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tôi cũng đã tính đến một đám cưới trong tương lai gần, đó sẽ là một cái kết mỹ mãn sau một khoảng thời gian hai đứa gắn bó bên nhau. Thế nhưng, cuộc đời nào ai biết trước được chữ ngờ? Trước đây, lúc mới yêu nhau, tôi đã nghi ngờ sự trong trắng của cô ấy bởi cô ấy rất vồn vã và dễ dãi trong tình yêu. Không những thế, khi yêu tôi rồi, cô ấy vẫn nhận lời đi chơi với những gã đàn ông khác. Những lần tôi phát hiện ra cô ấy đi chơi với người khác, cô ấy luôn khóc lóc, xin lỗi và mong tôi tha thứ. Tôi là một người đàn ông ủy mị nên khi nhìn thấy những giọt nước mắt trên gương mặt ăn năn, hối lỗi đó, tôi lại ôm cô ấy vào lòng và chấp nhận tha thứ. Thời gian cứ thế trôi đi, tôi không nhớ mình đã tha thứ cho cô ấy bao nhiêu lần? Có đôi lúc tôi tự hỏi, phải chăng tôi quá yếu đuối? Hay tại tình yêu tôi dành cho cô ấy quá lớn... để rồi khi biết cô ấy phản bội, tôi vẫn không thể nào dứt khỏi cuộc tình oan trái này? Mới cách đây khoảng hai tháng, khi công việc của tôi không được suôn sẻ khiến tôi rơi vào trạng thái khủng hoảng cả về tinh thần lẫn tài chính. Tôi đã không thể ở bên cạnh cô ấy thường xuyên như trước nhưng cô ấy vẫn đến bên tôi, động viên tôi và nói rằng: "Sẽ không sao cả đâu anh! Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa, em vẫn sẽ luôn ở bên cạnh anh" . Nghe cô ấy nói những lời "sâu trong đáy lòng " đó, tôi đã rất tin tưởng và biết ơn cô ấy. Ảnh Thế nhưng, chẳng bao lâu sau, tôi chợt nhận thấy thái độ của cô ấy dành cho tôi rất khác. Tôi đã đem chuyện này tâm sự với cô bạn thân của tôi, cũng là bạn của cô ấy. Sau một hồi đắn đo, cô bạn tôi đã nói cho tôi biết tất cả, rằng " Cô ấy đã yêu người khác rồi. Họ mới yêu nhau được một tuần và hai người họ vẫn thường xuyên đi chơi với nhau...". Tôi đã thực sự rất sốc khi nghe được tin này... nhưng tôi vẫn luôn mong đó không phải là sự thật. Tôi một mình đi tìm cô ấy... nhưng gọi điện, nhắn tin, cô ấy đều không trả lời. Tôi đến hết tất cả những nơi cô ấy thường đến nhưng đi hết nơi này đến nơi khác, tôi vẫn chẳng thấy cô ấy đâu. Và tôi đã ngồi trước nhà cô ấy để đợi cô ấy... nhưng tôi ngồi đợi suốt đêm hôm ấy mà vẫn chẳng thấy cô ấy đây. Gần sáng, tôi lùi lũi trở về nhà trong nỗi hoang mang khó tả. Ngày hôm sau, cô ấy vẫn đến với tôi, vẫn chăm sóc và quan tâm tôi rất chu đáo. Tôi đón nhận tất cả những điều đó một cách rất bình thường nhưng trong lòng vẫn đầy hoài nghi... Tôi đã không hỏi cô ấy về mối quan hệ mới mà âm thầm tìm hiểu. Sự dối trá sẽ chẳng bao giờ che đậy được, dù bề ngoài luôn tỏ ra chân thành, thánh thiện... Và cũng chẳng khó khăn gì để tôi bắt gặp được hai người họ tình tứ, quấn quýt bên nhau. Dù rất giận dữ nhưng tôi vẫn cố gắng kiềm chế để " giải quyết mọi chuyệ n" trong êm thấm. Tôi nhắn tin cho cô ấy rằng: "Anh đợi em trước cổng nhà, em ra anh gặp một xíu" . Và khoảng 20 phút sau thì cô ấy xuất hiện. Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy hỏi: "Em chọn đi, hoặc là anh, hoặc là người đó" ... Nhưng tôi chưa kịp nói hết câu thì cô ấy đã khóc lóc thảm thiết xin tôi tha thứ và hứa sẽ từ bỏ người đàn ông đó để làm lại từ đầu. Cô ấy nói rằng: "Em không hề yêu người đó. Em chỉ nhận lời đi chơi với anh ta chỉ để bớt căng thẳng mà thôi ". Một lần nữa, tôi lại tin tưởng và cho cô ấy thêm cơ hội. Tôi đồng ý tha thứ cho cô ấy với hy vọng, cô ấy sẽ làm được như những gì mình nói. Thế nhưng tối hôm đó, cô ấy vẫn nói dối tôi để đi chơi với gã đàn ông mới quen. Sáng hôm sau vẫn vậy, cô ấy đã ôm ấp anh ta đi trên phố rất vui vẻ như chưa bao giờ có cuộc nói chuyện với tôi. Và lúc đấy, tôi mới chợt nhận ra mình đã trao niềm tin và tình yêu cho một người phụ nữ không xứng đáng. Dù rất buồn nhưng tôi vẫn chờ một tin nhắn, một cuộc gọi nơi cô ấy... nhưng không, tất cả những gì tôi nhận được chỉ là sự im lặng. 2 năm, 1 tháng, 19 ngày, liệu quá quá muộn màng để tôi nhận ra một người phụ nữ dối trá, lọc lừa không?